Tượng Thánh Antôn thành Padua bằng gỗ, điêu khắc theo yêu cầu
THÁNH ANTÔN PADUA, LINH MỤC
TIẾN SĨ HỘI THÁNH
(1195 – 1231)
Thánh Antôn thành Padova(tiếng Ý), còn được gọi là Thánh Antôn thành Lisbon (tiếng Bồ Đào Nha), Antôn tên khai sinh là Bulhões de Fernando Martins, sinh ngày 15/8/1195 tại Lisbon – Bồ Đào Nha, mất ngày 13/6/1231 tại Padova – Ý, là một linh mục Công giáo người Bồ Đào Nha và là tu sĩ của Dòng Phanxicô.
Cha Ngài là hiệp sĩ và viên chức tại triều đình hoàng đế Afonso II của Bồ Đào Nha và Ngài được gởi đi học trường nhà thờ chính tòa tại Lisbon. Năm 15 tuổi, Ngài gia nhập dòng Dòng Augustinô. Sau hai năm tại nhà dòng, Ngài xin được chuyển về Coimbra vì bạn bè đến thăm quá đông. Tu viện Coimbra có một trường dạy Thánh Kinh rất danh tiếng. Tám năm trời Antôn nỗ lực học hỏi và đã trở thành học giả sâu sắc về thần học và Kinh Thánh.
Một lần nọ, với nhiệm vụ tiếp khách, Ngài săn sóc cho 5 tu sĩ Phanxicô đang trên đường tới Maroc. Sau này, họ bị tàn sát dã man và thi hài họ được đưa về Coimbra để tổ chức quốc táng. Ngài mong ước hiến đời mình cho công việc truyền giáo giống như những tu sĩ Phanxicô vậy.
Thánh Antôn Padua xin gia nhập Dòng Anh Em Hèn Mọn vào năm 1220. Nhà dòng đặt tên Ngài là António (phiên âm Việt là Antôn) và chấp thuận cho Ngài tới Maroc để truyền giáo cho thổ dân Sarrasins ở châu Phi. Nhưng khi Thánh Antôn Padua vừa tới châu Phi thì ngã bệnh nặng và phải quay trở về chữa bệnh. Trên đường về lại quê hương, tàu của Ngài bị bão đánh dạt vào đảo Sicile của Ý. Ngài tới cư ngụ tại nhà Dòng ở Monte Paulo.
Thánh Antôn Padua là một vị thánh bảo trợ phổ biến, đặc biệt là ở Bồ Đào Nha, Ý và Brazil. Ngài được biết đến với khả năng thuyết giảng và kiến thức sâu rộng về Kinh Thánh mà Ngài đã thể hiện trong các bài giảng của mình.
Thánh Antôn Padua đã làm rất nhiều phép lạ ngay lúc sinh thời, nhưng Ngài một mực hạ mình khiêm nhu, vì Ngài luôn tâm niệm, phép lạ Ngài làm là do bàn tay Thiên Chúa ban cho.
Chính sự khiêm nhượng cùng với lòng mến Chúa cháy bỏng, yêu Ðức Mẹ say mê và thương người tha thiết của Thánh Antôn Padua đã giúp Ngài làm được nhiều phép lạ. Ngài là Đấng bảo trợ đặc biệt của những ai mất tiền của, những người đau liệt, những kẻ tù đày và những người bị quỷ ám.
Phép lạ vĩ đại nhất sau khi chết là chiếc lưỡi của Ngài, đến nay tròn 792 năm, mà vẫn không hề bị phân hủy:
Năm 1263, trong dịp lễ thánh nhân, người ta đưa hài cốt Thánh Antôn từ tu viện đến nhà thờ mới, dưới sự điều khiển của thánh Bonaventura, cũng thuộc dòng Phan sinh.
Khi khai quật lên thì thấy da thịt đã tiêu tan hết, nhưng riêng lưỡi thì còn y nguyên.
Thánh Antôn Padua là khắc tinh kinh hoàng của những kẻ lạc giáo, ly giáo, bè rối và ma quỷ. Ngài thường được nhiều người gán cho biệt danh là “Hòm Bia giao ước” hoặc “Cái búa của bọn lạc giáo”.
Thánh Antôn Padua là người duy nhất có đặc ân được ẵm bế Chúa Giêsu Hài Đồng trên tay:
Trong khi đi giảng thuyết trên nước Pháp; một hôm thầy An-tôn trọ đêm trong phòng vắng vẻ của một nhà kia.
Bỗng nửa đêm phòng thầy sáng rực.
Chủ nhà mon men tới xem thì thầy Người đang ngất trí cầu nguyện và Chúa Hài đồng hiện đến ngự trị trên cánh tay Người vẻ đơn sơ, âu yếm để cho Người ẵm bồng và hôn kính.
Rồi chủ nhà nhẹ nhàng rút lui, tưởng thánh nhân không biết.Chẳng dè, sáng hôm sau, trước khi ra đi, Người dặn chủ nhà không được tiết lộ việc ấy ra.
Vâng theo lời dặn, ông ấy giữ kỹ điều bí mật.
Đến khi thánh nhân qua đời rồi, ông mới tỏ ra vinh danh của ông thánh, vì Người đã được Chúa Giêsu yêu mến như vậy.
Do phép lạ này mà tượng thánh Antôn thường bồng Chúa Hài đồng trên tay.
Ngày 13 tháng 6 năm 1231, Thánh Antôn Padua từ trần ở Arcella, Padova, nước Ý khi Ngài ba mươi sáu tuổi. Chỉ một năm sau, Ngài đã được Giáo hoàng Grêgôriô IX phong thánh. Năm 1946, Giáo hoàng Piô XII tôn Ngài lên bậc tiến sĩ Hội Thánh.
Lễ Kính: 13/06
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.