Tượng Thánh nữ Catherine Labouré, điêu khắc theo yêu cầu
THÁNH NỮ CATHERINE LABOURÉ
NỮ TỬ BÁC ÁI VINH SƠN
(1806-1876)
Lễ kính hằng năm: 28.11
Thánh Nữ Catherine Labouré là một nữ tu thuộc Tu hội Nữ tử Bác ái Thánh Vinh Sơn, Ngài nổi tiếng là một nữ tu hết mình phụng sự cho đức tin vào Thiên Chúa, tham gia nhiều các hoạt động từ thiện xã hội, giúp đỡ cho người nghèo khổ và có ảnh hưởng đối với những tín hữu Công giáo cũng như không Công giáo ngày nay.
Catherine Labouré sinh ra và lớn lên trong một thôn nhỏ ở xứ Bourgogne nước Pháp. Catherine là con thứ 9 trong gia đình có 11 người con. Mẹ mất khi mới 9 tuổi, Catherine theo gia đình chuyển đến ở Saint- Rémy, một ngôi làng cách nhà cũ 9km. Năm 12 tuổi Ngài đã giúp cha trông nom trang trại, vườn rau, trông coi chuồng bò, nuôi gà vịt…. Catherine làm việc chăm chỉ và thường xuyên dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho người làm.
Catherine chỉ theo học các lớp vỡ lòng trong hai năm tại một trường nội trú của người bà con. Tại đây, Catherine thường vào nhà thờ cầu nguyện. Vào năm 16 tuổi cha Ngài muốn gả chồng, nhưng Catherine nhất mực từ chối, ông đành phải gửi Ngài lên Paris ở với bác ruột.
Catherine gia nhập Dòng Nữ Tử Bác Ái Thánh Vinh Sơn Phaolô năm 1830 và được bổ nhiệm vào tu viện Rue du Bac ở Paris.
Vào ngày 18 tháng 7 năm 1830, Catherine được thị kiến về Đức Trinh Nữ Maria, Đấng đã hiện ra với Ngài như là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội. Đức Mẹ nói với Catherine rằng hãy làm một chiếc huy chương có hình ảnh của Người và hứa rằng bất cứ ai đeo chiếc huy chương này sẽ nhận được những ân sủng lớn lao.
Catherine mất ngày 31 tháng 12 năm 1876, Ngài được bởi Giáo hoàng Piô XI phong chân phước năm 1933 và Giáo hoàng Piô XII phong thánh năm 1947.
Đức Mẹ hiện ra với Catherine Labouré và mẫu ảnh Đức Mẹ Ban Ơn
Ðêm 18 rạng ngày 19 tháng 07 năm 1830, Ðức Maria đã hiện ra với chị Catherine Labouré, tập sinh Tu hội Nữ tử Bác ái, tại nhà Nguyện của Tu hội ở Paris.
Chị kể lại: khoảng 11 giờ rưỡi đêm, khi đang ngủ, tôi nghe tiếng gọi tôi ba lần liền, tôi kéo mùng ra, phía có tiếng gọi và thấy một em bé độ 4-5 tuổi, rất xinh đẹp, thân mình em trắng tinh, tỏa ra ánh sáng.
Em bảo: “Hãy đến nhà nguyện, Ðức Mẹ đợi chị”. Catherine thầm sợ, nhưng em bé bảo: “Ðừng sợ, 11 rưỡi đêm rồi, ai nấy đều ngủ hết, tôi sẽ dắt chị đi”.
Chị trỗi dậy, lật đật mặc áo và theo em bé. Ðèn bật sáng khắp nơi khiến chị rất ngạc nhiên. Vừa đến cửa Nhà nguyện, em bé chỉ vào cửa và tự nhiên cửa mở hẳn ra làm chị càng ngạc nhiên thêm. Trong nhà nguyện, đèn sáng trưng như đêm lễ Giáng Sinh. Chị bước vào và đến quỳ bên Cung Thánh, âm thầm cầu nguyện.
Catherine Labouré nóng lòng vì chưa thấy Ðức Mẹ. Khoảng nửa đêm em bé bảo: “Mẹ đến kìa”. Chị nghe một tiếng động trong cung thánh, phía bên sách lễ, và đồng thời, chị nghe tiếng loạt soạt như tiếng áo lụa dài lê trên gạch. Tiếp đó một Bà rất xinh đẹp đến ngồi trên ghế nơi cung thánh, chị Catherine theo tiếng giục trong tâm, hối hả đến quỳ bên Bà, linh tính chị nhận ra Bà là Ðức Maria, hai tay chị chắp lại để trên đầu gối Bà, lòng tràn ngập sự an vui, êm dịu không thể tả được. Hồi lâu Bà biến mất.
Catherine thấy em bé vẫn còn đứng bên Cung Thánh. Chỗ chị quỳ đợi. Em bé nói: “Mẹ đi rồi”, đoạn em sang bên mé tay trái chị và dẫn chị về giường ngủ như lúc em dẫn chị đi.
Về đến giường đúng 2 giờ sáng, Catherine không sao ngủ lại được.
Ngày 27 tháng 11 năm 1830, lúc 5 giờ chiều, trong giờ cầu nguyện thầm lặng, chị Laboure được phúc thấy Đức Nữ Vương Thiên Đàng hiện đến, chân đứng trên quả địa cầu, hai tay Mẹ nâng lên một quả địa cầu khác nhỏ hơn trước ngực, như thể Mẹ đang hiến dâng cho Thiên Chúa. Những chiếc nhẫn hột ngọc trên các ngón tay Mẹ bất chợt bật ra những tia sáng chói lóng lánh tứ phía và bao phủ cả áo và chân Mẹ với ánh sáng rực rỡ.
Ðức Mẹ nhìn chị và nói vang lên trong lòng chị: “Quả địa cầu con thấy đấy là hình bóng vũ trụ và mỗi cá nhân cách riêng. Các tia sáng chiếu xuống biểu trưng các ơn Mẹ sẽ đổ xuống trên những ai xin Mẹ.”
Rồi một khuôn hình bầu dục sáng rực bao xung quanh Mẹ, có khắc bằng chữ vàng câu: “Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội, xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ!”
Mẹ duỗi hai tay xuống và nói: “Hãy làm ra ảnh vảy theo mẫu này, những ai mang ảnh này sẽ được hưởng nhiều ơn, nhất là những ai mang nơi cổ, muôn vàn ơn sẽ tuôn xuống cho những ai có lòng trông cậy Mẹ, như được biểu trưng qua những làn ánh sáng từ tay Ðức Mẹ tỏa ra.”
Khuôn ảnh xoay lại mặt sau có chữ M, trên có Thánh giá và dưới có hai Quả Tim, một quả bị quấn gai và quả kia bị luỡi gươm đâm thâu qua, chỉ Trái Tim Chúa Giêsu và Trái Tim đau khổ của Mẹ Maria.
Hai năm trôi qua, kể từ khi Ðức Mẹ hiện ra, ảnh vảy được làm ra theo mẫu với sự chấp nhận của Ðức Cha Quelen, Tổng Giám mục Paris, và từ đó, ảnh này được lan tràn cách lạ lùng trên khắp thế giới với các ơn lành bệnh, ơn bầu chữa lúc nguy hiểm, ngặt nghèo, ơn dứt bỏ tội lỗi và được quay về con đường lương thiện.
Vì những ơn lạ người ta được nhờ mang ảnh này, nên người ta gọi là “Ảnh Phép Lạ”.
Ảnh phép lạ là một ân huệ của Chúa, vì chính Mẹ Maria đã từ thiên quốc đem đến cho chúng ta, chúng ta hãy mang ảnh phép lạ với lòng cung kính và đọc câu: “Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội, xin cầu cho chúng con đang chạy đến cùng Mẹ”, thì sẽ được nhiều ơn.
Reviews
There are no reviews yet.